Kami – Mấy hôm trước tôi đọc bài “Mù văn Hóa” của nhà văn Nguyễn Quang Lập, bài viết nói về trình độ của các quan lãnh đạo cấp Sở ở các tỉnh ở Việt nam, đọc xong tôi có cảm giác rằng nhà văn Nguyễn Quang Lập chắc là bức xúc lắm, muốn chửi các quan ở cấp cao hơn nhưng có lẽ vì sợ (!?), nên chỉ dám chơi cái lũ quan tầm thâm thấp cỡ tỉnh, hơn nữa chỉ dám chê lũ chúng nó mù văn hóa mà Bọ Lập quên không chửi những thứ khác mà họ còn mù nặng hơn.
Tôi có đọc bài này cho ông cụ thân sinh nghe và nói suy nghĩ, nhận xét này của cá nhân mình về bài viết, thì ông cụ tôi nói thẳng luôn ” Ăn thua gì, không chỉ mù văn hóa mà chúng nó còn mù cả chính trị nữa”. Đó là nguyên văn phát biểu của ông cụ tôi, một cán bộ cao cấp của quân đội có hơn 60 năm theo đảng và Bác Hồ đi làm cách mạng nay đã nghỉ hưu.
Xem ra các cụ khi nghỉ hưu, thời gian rảnh rỗi nhiều ban ngày con cháu đi làm ăn hết cả, ở nhà rảnh ngồi buồn lại hay đọc tin trên mạng. Nghĩ cũng lạ, ngày trước tưởng các cụ già về hưu chỉ đọc báo hay xem TV không biết gì về máy tính, về internet vậy mà không ngờ mấy năm nghỉ hưu mà các cụ lại biết trèo tường lửa thoăn thoắt để đọc mấy trang boxitvn, talawas … một cách say mê. Cái này cũng là một mối họa của đảng và chế độ, thế mới biết ở các nước trong phe ta, phe XHCN như Cu ba và Bắc Triều tiên họ cấm tiệt cái việc tìm hiểu thông tin inter net là họ có lý của họ. Vì dân mù tịt thông tin, chỉ nghe thông tin một món duy nhất của đảng soạn sẵn thì ai cũng cho là đúng.
Nói vậy để thấy quả đúng như Nguyễn Quang Lập viết rằng “nhà thơ Trần Đăng Khoa đã nói trong một cuộc nhàn đàm về dân trí và quan trí nước nhà,: “Tôi thấy trình độ dân trí của ta bây giờ rất khá. Họ không ấu trĩ u mê như cán bộ ta lầm tưởng đâu. Trong khi đó nhiều cán bộ của ta lại ấu trĩ, non kém không đủ khả năng đáp ứng được nhu cầu đòi hỏi ngày càng cao của dân.”. Tôi đồng ý với nhận xét của nhà thơ, nhưng xin nói thêm rằng các quan chức chỉ ấu trĩ, non kém khi còn đang đương chức vì nhiều lý do bị ràng buộc vè quyền lợi. Đến khi hết thời, đến tuổi cầm cái quyết định nghỉ hưu thì hình như họ thoát xác thành một con người đúng nghĩa của nó.
Kể cả đồng chí TBT Nông Đức Mạnh của chúng ta cũng vậy, từ giờ đến sau đại hội Đảng toàn quốc lần thứ XI (là lúc đồng chí TBT về vườn) thì đồng chí Tổng Bí Thư vẫn không nằm ngoài hàng ngũ các cán bộ có trình độ ấu trĩ, non kém đó. Đó là đội ngũ tập hợp của những kẻ ngu ngơ toàn diện, ấu trĩ tổng hợp mọi mặt mà đến giờ tôi vẫn không hiểu có phải họ giả ngây giả ngô kiểu ăn nhân dân (người) thạt hay không?
Xin bạn đọc chớ vội kết tội tôi là bộp chộp, đặt điều để nói xấu các quan chức lãnh đạo của đảng và nhất là lũ bậu sậu quân sư quạt mo làm cái nghề “chân gỗ” cho Bộ Chính trị. Tôi nói có sách, mách có chứng, bằng chứng là trong bản “Dự thảo Cương lĩnh xây dựng đất nước trình Đại hội XI” mới được công bố gần đây, các thiên tài đỉnh cao trí tuệ của đảng có viết thế này (trích):
“Tuy nhiên, các nước theo con đường xã hội chủ nghĩa, phong trào cộng sản và cánh tả vẫn còn gặp nhiều khó khăn, các thế lực thù địch tiếp tục chống phá, tìm cách xóa bỏ chủ nghĩa xã hội.
Hiện tại, chủ nghĩa tư bản còn tiềm năng phát triển, nhưng về bản chất vẫn là một chế độ áp bức, bóc lột và bất công. Những mâu thuẫn cơ bản vốn có của chủ nghĩa tư bản, nhất là mâu thuẫn giữa tính chất xã hội hóa ngày càng cao của lực lượng sản xuất với chế độ chiếm hữu tư nhân tư bản chủ nghĩa, chẳng những không giải quyết được mà ngày càng trở nên sâu sắc. Khủng hoảng kinh tế, chính trị, xã hội vẫn tiếp tục xảy ra. Chính sự vận động của những mâu thuẫn nội tại đó và cuộc đấu tranh của nhân dân lao động các nước sẽ quyết định vận mệnh của chủ nghĩa tư bản.”
Ai, ai cũng biết rằng giữa tháng 7-1920 khi đọc bài “Luận cương về vấn đề dân tộc và thuộc địa” của Lênin đăng trên báo Nhân đạo của Đảng xã hội Pháp đã gây xúc động lớn cho Hồ Chủ tịch. Như đảng ta tuyên truyền rằng Người rất cảm động, phấn khởi sáng tỏ, tin tưởng biết bao, vui mừng đến phát khóc lên… từ đó Người hoàn toàn theo Lênin, tin theo Quốc tế thứ 3 và cuối năm 1920 Nguyễn Ái Quốc gia nhập Đảng cộng sản Pháp.
Như vậy cái con đường của Bác Hồ đã chọn đó là con đường của Chủ nghĩa cộng sản theo đường lối của Chủ nghĩa Marx-Lênin, mà sau này những người cộng sản gọi các quốc gia đi theo con đường đó dưới cái tên phe xã hội chủ nghĩa. Đặc điểm cơ bản nhất của con đường Bác Hồ đã chọn là dùng bạo lực chuyên chính vô sản để xóa bỏ giai cấp bóc lột, nhằm tiến tới một xã hội có công hữu hóa toàn bộ về tư liệu sản xuất, một xã hội không có giai cấp, không có bóc lột. Nhưng cũng đừng quên một điểm tối quan trọng của học thuyết Chủ nghĩa Marx-Lenin mà đảng CSVN hôm nay cố bám lấy, đó là ở các nước đó có đảng cộng sản đang giữ độc quyền về chính trị, các đảng cộng sản tự gọi mình là các nước xã hội chủ nghĩa, trong đó từ chủ nghĩa xã hội (cổ điển) được dùng theo nghĩa giai đoạn trước chủ nghĩa cộng sản.
|
Chủ tịch Hồ Chí Minh và Chủ tịch Kim Nhật Thành đã đặt nền tảng cho quan hệ phát triển Việt Nam và CHDCND Triều Tiên. (Ảnh: TTXVN) |
Cho đến ngày hôm nay, cái Chủ nghĩa xã hội theo chủ nghĩa Marx-Lênin mà Bác Hồ đã từng theo và cho đảng CSVN đuổi theo đã bị nhân loại nguyền rủa và vứt vào sọt rác từ hai chục năm rồi. Kể cả 26 quốc gia trong phe XHCN năm xưa cũng vậy, sau cuộc khủng hoảng của CNCS năm 1989-1991 chỉ còn sót lại 4 quốc gia đó là Trung quốc, Việt nam, Cu ba và Bắc Triều tiên. Trong đó Trung quốc và Việt nam đã thoát chết do từ bỏ đường lối kinh tế tập trung XHCN của Chủ nghĩa Marx-Lênin nên khấm khá chút đỉnh, còn đồng chí Cu ba anh em cũng hết chịu nổi với cái chủ nghĩa Cộng sản vì dân khổ quá, nên vừa mới đây đã để Chủ tịch Fidel Castro đứng ra thú nhận rằng “Mô hình Cu Ba là không còn vận hành được nữa”.
Như vậy bây giờ con đường mà Bác Hồ đã chọn nhầm cho dân tộc Việt nam chỉ còn duy nhất là ở đất nước của người đồng chí Bắc Triều tiên mà đang bị cả nhân loại phỉ nhổ, chứ lấy đâu như Dự thảo Cương lĩnh xây dựng đất nước trình Đại hội XI nói rằng ” “Tuy nhiên, các nước theo con đường xã hội chủ nghĩa, phong trào cộng sản và cánh tả vẫn còn gặp nhiều khó khăn”.
Ở nơi đó chủ nghĩa gì cũng bị xóa bỏ kể cả chủ nghĩa Marx-Lenin cũng được thay bằng học thuyết Juche (chủ thể) theo đường lối của họ. Đó là nơi mà những mâu thuẫn cơ bản vốn có của chủ nghĩa tư bản không còn, nhất là mâu thuẫn giữa tính chất xã hội hóa ngày càng cao của lực lượng sản xuất với chế độ chiếm hữu tư nhân tư bản chủ nghĩa cũng không còn. Khủng hoảng kinh tế, chính trị, xã hội cũng càng không còn. Để đổi lại nhân dân nước Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều tiên được hưởng một chế độ cai trị theo kiẻu gia đình trị độc tài, ông truyền cho cha và cha truyền cho con. Xã hội Bắc Triều tiên không còn có giai cấp nhưng có giai tầng, vốn dĩ là sản phẩm của Chủ nghĩa xã hội của học thuyết Marx-Lenin mà ngay Việt nam vẫn còn rơi rớt. Đó là tầng lớp lãnh đạo (thống trị) và một bên là nhân dân (bị trị) bị trị, trong lúc người dân Bắc Triều tiên đói khát triền miên tới mức phải ăn cỏ, phải kéo cầy thay bò v.v.. thì tầng lớp lãnh đạo vẫn có các chế độ đặc biệt hơn người, có các bệnh viện, các khu nghỉ dưỡng riêng, có các cửa hàng đặc biệt dành riêng cho các đối tượng lãnh đạo các cấp khác nhau, họ cũng có du thuyền, có sân golf … như những ông hoàng Arap.
Có phải con đường mà Bác Hồ chọn mà đảng ta cứ cố bám riết lấy bởi nó có các đặc quyền, đặc lợi dành riêng cho tầng lớp trên (lãnh đạo), cho phép họ được truyền ngôi từ ông tới cha rồi tới con và mãi mãi … như thế hay không? Nếu không phải như vậy thì lý do gì và tại sao đảng CSVN cứ cố bám riết, bám chặt lấy nó?
Chủ nghĩa Cộng sản từ lý thuyết của K.Marx đã được Lê nin cụ thể hóa thành học thuyết và được áp dụng vào thực tế ở các nước XHCN hơn 70 năm và thực tế đã chứng minh sự sai lầm của chủ thuyết này và nó đã thất bại hoàn toàn, loài người ngày hôm nay còn biết đến CNCS qua các hình ảnh trong viện bảo tàng về tội ác diệt chủng của Stalin, Mao Trạch Đông, Pol Pốt …Lúc đầu vì chưa có thử nghiệm thực tế nên nhân dân lao động đều háo hức và hưởng ứng vì tưởng nó là chủ nghĩa mang tính khoa học, nhưng rút cuộc thực tiễn của CNXH theo học thuyết của Marx-Lenin còn thua xa cái chủ nghĩa Tư bản mà hồi nào họ dọa đào chôn nó, cuối cùng là ngược lại 180 độ.
Không có chủ thuyết hay học thuyết nào là vĩnh viễn nếu không có sự tự điều chỉnh cho phù hợp với từng giai đoạn cụ thể, chủ nghĩa tư bản không bị giai cấp vô sản đào mồ chôn bởi tự nó đã tôn trọng và để giai cấp vô sản được bình đẳng với mọi giai cấp khác trong việc tham gia lãnh đạo và làm chủ xã hội. Nếu đủ sức, đủ tài thì không ai ngăn cản đó là sự bình đẳng về cơ hội mà mỗi công dân đều có quyền và nghĩa vụ ngang nhau.
Ý đồ của bản “Dự thảo Cương lĩnh xây dựng đất nước trình Đại hội XI” của BCH Trung ương Đảng CSVN đưa ra cùng với sự chấp nhận ưu điểm, ưu thế của Chủ nghĩa Tư bản xong vẫn cho rằng nó (CNTB) còn nhiều vấn đề mâu thuẫn và dự kiến Đảng CSVN sẽ đưa cả dân tộc Việt nam đi theo con đường của Bác Hồ đã chọn cho dân tộc để đón đầu trong tương lai. Nó cũng giống như trước đây đảng CSVN đã từng đi tắt đón đầu để đưa đất nước tiến thẳng lên CNXH không thông qua con đường TBCN, mà kết quả là sau 26 năm (1960-1986) mới biết là mình nhầm và chữa ngượng bằng hai từ đổi mới (thực chất là quay lại như cũ).
Vạn vật và tự nhiên đều có tính quy luật, đó là sự tổng kết của con người trước sự lặp đi lặp lại trong thực tế. Xã hội loài người hàng chục ngàn năm qua tồn tại và phát triển đến hôm nay vì đã biết tôn trọng và tuân thủ theo đúng quy luật của tự nhiên và xã hội, đó là đào thải những cái tồn tại, lạc hậu để khác phục và gìn giữ những cái tinh hoa. Những cái tinh hoa hôm nay sẽ là cái lạc hậu của ngày mai, kể cả Chủ nghĩa Marx-Lênin hay Tư tưởng Hồ Chí Minh, không có gì là muôn năm và vĩnh cửu. Nước chảy đá còn phải mòn, tất cả chúng ta tới một ngày còn mất đi, hóa thân vào cát bụi chứ nói gì một cái tư tưởng vớ vẩn của người đã chết mà đòi sống mãi để bám chặt lấy (mà có thật là tư tưởng của ông ấy đâu).
Đã có một nghiên cứu khoa học cho rằng đã có những bằng chứng cho thấy suy nghĩ của Marx cho rằng xã hội cộng sản, với khẩu hiệu “Làm theo năng lực – Hưởng theo nhu cầu” sẽ thành hiện thực trong vòng 485 năm tới tức là gần 5 thế kỷ nữa, năm 2495 dương lịch. Nhưng tiếc rằng ước mơ ấy đã bị xóa bỏ bởi mới đây trên báo của nhà nước có bài “Nếu muốn tồn tại, loài người phải rời khỏi trái đất trong vòng 200 năm tới”. Giả sử nếu đúng như dự báo của nhà vật lý nổi tiếng Stephen Hawking như vậy thì phương án sang Bắc Triều tiến để đón đầu của đảng CSVN cũng bất khả thi, như vậy chỉ còn lại sao Hỏa, sao Mộc, sao Kim… hay chị Hằng Nga có chú Cuội đang chờ bạn cũ (!?)
Hạnh phúc và đòi hỏi của đa số con người ta rất đơn giản, đó là mọi người có quyền được bình đẳng, quyền được sống, được quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc. Số người có mưu cầu về quyền lực chính trị để làm cha mẹ dân như các đồng chí lãnh đạo đảng CSVN rất ít không đáng kể. Chủ nghĩa xã hội theo Chủ nghĩa Marx-Lênin và con đường của Bác Hồ đã chọn cho dân tộc Việt nam đã (được thử nghiệm) và mãi mãi không bao giờ mang lại những đòi hỏi tối thiểu đó của người dân. Xin đảng CSVN đừng mang 87 mạng người Việt nam ra làm thân phận những con chuột bạch hay con ếch, con nhái trong phòng thí nghiệm để kiểm chứng một lần nữa. Hình ảnh và những thông tin về Hàn quốc và Bắc Triều tiên đã đủ để cho những người dân tâm trí bình thường dủ để lựa chọn cho họ muốn sống ở quốc gia nào.
Ai muốn đi tắt, ai muốn đón đầu và ai muốn kiểm chứng để “…nắm vững ngọn cờ độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội – ngọn cờ vinh quang mà Chủ tịch Hồ Chí Minh đã trao lại cho thế hệ hôm nay và các thế hệ mai sau.” thì xin mời các đồng chí sang Bắc Triều tiên mà sống, mà hưởng thụ hạnh phúc cùng nhân dân của họ. Hoặc nếu sợ chịu khổ không nổi ở quê hương còn sót lại duy nhất của CNCS thì xin Bộ Chính trị, Ban Chấp hành Trung ương đảng CSVN ra nghị quyết giao cho Quốc hội sửa Hiến pháp và đổi Quốc hiệu thành “Vương quốc An nam” hay gọi tắt là nhà Hậu Hồ. Khi ấy thì tha hồ các đồng chí thay nhau cha truyền con nối, tha hồ làm mưa làm gió, làm gì tùy thích , dân chúng tôi xin côi cút làm ăn và hưởng lộc trời rơi vãi như vụn thịt cạnh cái thớt của Hoàng gia giống như mấy nước Hồi giáo.
Khi đó tài nguyên thiên nhiên, lộc nước, lộc trời đều của Hoàng gia các đồng chí cả khỏi phải tham nhũng, khỏi phải nhận hối lộ, không phải lo đối phó với các thế lực thù địch là quần chúng nhân dân và thích nhất có lẽ là các đồng chí không mất công lừa dân như hiện nay.
Như thế người ta gọi là phương án đơn giản và tiện lợi, vừa ích các đồng chí và vừa đỡ khổ dân. Tin chắc rằng phương án này nếu được đảng chấp nhận và đưa ra sẽ có trên 90% dân chúng ủng hộ. Và vấn đề cần giải quyết là số chống giải pháp này (thiểu số – các thế lực thù địch) lúc đó sẽ là số đảng viên đảng CSVN trọn đời bị lừa theo đảng, theo Bác Hồ nhưng cuối cùng không được sơ múi gì.
Nếu không làm như thế, thì người ta sẽ gọi các đồng chí là lũ mù chính trị vì cái “Dự thảo Cương lĩnh xây dựng đất nước trình Đại hội XI” toàn là những điều phản quy luật, đi ngược lại xu thế của cuộc sống của xã hội loài người văn minh.
Chịu đi cho dân nó đỡ khổ các đồng chí ạ!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét